- Ừm, vậy được rồi, con với thằng Tuấn vô nhà ăn uống buổi chiều đi rồi lát học bài, không cũng muộn tối mất. - Ba tui hết lườm tui rồi quay sang con bé nhắc nó..
- Dạ Bác..
- Mà nè.. - Đúng lúc tui đang cố đẩy nó đi vô trong nhà thì Ba gọi giựt lại, tui giật mình thon thót, không rõ Ba muốn nói tới chuyện gì nữa đây..
- Dạ thưa, Ba gọi con? - Tui rờn rợn quay người lại, mắt liếc từ từ ra đằng sau. Trong đầu thầm nghĩ tới hình ảnh Ba tui đang cầm cây roi mây trên tay. Lạy Thánh Tướng Garen! Ba phát hiện ra con bé nói dối ông rồi sao?!
- Không phải mày, tao gọi biểu nhỏ Linh..
- Dạ! Bác gọi con?..
- Ừm, Bác muốn nhắc con không được làm gì bao che hay nói dối cho thằng Tuấn nhà Bác nghe chưa?.. Bác tin con, nhưng Bác mà phát hiện ra con nói dối để che giấu cho thằng Tuấn đi chơi mấy thứ linh tinh, Bác sẽ phạt nặng cả hai đứa đó!.. - Ơn tạ Trời Phật, Ba tui chưa phát hiện ra rằng con nhỏ Linh ban nãy nói dối cho tui. Ông mà phát hiện ra chắc giờ tui đang nằm bệt vì đòn võ của ông mấy. Dẫu sao mấy lời nói vừa rồi cũng làm tui cảm thấy chột dạ..
- Dạ, con nhớ rồi Bác!..
Con nhỏ quay đầu lại, tui nghe thấy tiếng khì khì.. chắc nó cười với Ba tui một cái để ông nhận thấy được sự tin tưởng.
- Còn mày nữa đó!
- Dạ, con.. sao Ba?.. - Đang hí hửng vì vừa vượt qua được cái cảm giác sắp bị lật tẩy, giờ nghe giọng Ba tui, tui lại giật thót mình..
- Tao mà biết mày trốn đi tụ tập với mấy đứa, ra quán lão Trung chơi điện tử thì mày cứ liệu hồn, tao chuẩn bị sẵn vali đồ để tống mày ra khỏi nhà rồi đó hén! Tập trung mà lo học hành, lo tương lai cho tao với Má mày bớt lo nghĩ đi, bọn bây còn trẻ, tụi tao thì già cả rồi. Xác định không nuôi được tụi tao thì sau này cũng phải biết tự nuôi lấy cuộc sống bản thân mình chớ! Có thằng thanh niên nào rồi mà tới 19 - 20 tuổi thi Đại Học mà rớt tới 2 lần, vẫn ngồi nhà ăn bám bố mẹ như là mày không?!.. - Bố tui mỗi lần nhắc tới chuyện học của tui là lại làm căng lên như vậy, cơ mà nghe nhục nhã vãi thiên địa các thím ạ!
- Dạ, con biết rồi Ba.. giờ con đi học nè - Tui gật nhẹ đầu, giả tỏ thành ý lắng nghe. Chứ giờ mà có mấy hành động dạ vâng cho qua chuyện thì chắc Chiến tranh thế giới thứ 3 nó nổ ra trong cái nhà-vốn-dĩ-không-yên-bình này quá!..
- Bác bớt giận, cho con với anh Tuấn vào trong học bài đã ạ - Con bé chờ đợi lâu chắc cũng thấy sốt ruột, miệng lí nhí lên tiếng..
- Ừm, thôi con với nó vào ăn uống nhanh đi rồi đi học - Ba tui vừa nói, vừa lấy áo khoác và chìa khóa xe đi ra bên ngoài cổng. Chắc lại đi sang nhà bác Toàn đánh cờ. Tui định bụng chắc mẩm đã thoát phen này, vào bếp lấy đồ ăn dọn ra ăn cùng con bé để rồi lát nữa đây thôi, với tư cách là một gia sư dạy Toán giỏi, nó sẽ trèo lên đầu lên cổ tui lúc nào chẳng hay! T_T
Chap 2
Học với anh Tuấn mệt ghê!! Có mỗi một bài phép Toán thuộc trình độ lớp 11 thôi mà giảng tới hai tiếng rưỡi anh mới chịu hiểu..- Giọng con bé Linh phụng phịu nói, trong khi tui vẫn cắm đầu vào xấp vở, vắt óc nghĩ đường giải quyết với cả lố bài Toán test nó "sáng chế ra" để dành riêng cho tui! Nghe nó nói như vậy, trong đầu tui bỗng tưởng tượng ra cảnh nó đáng bĩu miệng trề môi dè bỉu tui không chừng..
- Ờ, tao đầu nó vốn ngu vậy đó, vấn đề gì không bây?.. - Tui dừng ghi chép, ngẩng đầu lên nhìn nó với vẻ mặt thách thức. Con bé thấy vậy cũng chỉ biết im lặng, lắc đầu ngán ngẩm. Thấy nó lấy tay sắp xếp xấp sách vở, tui tỏ vẻ mừng rỡ, khuých tay nó rồi nói:
- Ê, vậy là học xong bữa nay rồi hả mày!
- Không được, anh còn kém lắm.. mình nghỉ ngơi độ vài phút rồi em lại tiếp tục kèm anh môn Toán này.. - Con bé thở dài..
- Xí quách! Vậy mà làm tao tưởng bở.. - Tui hậm hực nói, quả thực chỉ muốn mấy cái buổi học kiểu như vầy qua nhanh cho mình còn được đi nghỉ. Nhất là với môn Toán, tui là tui rất căm thù kì thị nó!.. Bản thân tui thì luôn nghĩ: biết chút ít tính toán để sống và đối đãi với đời đủ thông minh là ngon rồi, chứ thông minh quá tính toán cũng đâu lại với đời và ông trời đâu!.. Thế nên cứ đụng tới mấy thứ số má, tính toán tè le là tui lại cảm thấy mệt mỏi..
- Anh.. -
- Cái gì nữa mày?..
- Sao anh.. nghiền Game dữ vậy?.. - Giọng nó lẽn bẽn..
- Tào lao! mày nghe ai xúi nói vậy chớ?!!..
- Dạ.. thì.. hai Bác nói..
Nói nói tới đây thì tui im, con bé hiền lành thì hiền lành thực, nhưng nó cũng ranh ma khiếp. Biết tui sợ đòn roi từ Ba và không muốn làm Má buồn nên suốt ngày nhắc tới Ba má với tui để có ý răn đe. Nhiều lần cứng cổ mà đối chấp với nó, nó toàn dọa sẽ thưa lại chuyện này với Ba mẹ tui, vậy là sau mấy lần như vậy, nó lại làm tui phát ớn vì sợ.