Cửa phòng mở ra, nó hôm nay xinh lắm…lắm. không thể nào diễn tả nổi. Tóc uốn gợn sóng, tết mái bột lại phía sau trông nữ tính hẳn ra. Chiếc váy xanh lam xòe ra hình chữ a lộ rõ màu da trắng hồng của nó. Mang thêm một đôi giày cao gót nhỏ nhắn xinh xắn.
-Rớt con mắt ra ngoài rồi kia_nó vỗ vai hắn cái “bốp”
-Ối, trông nữ tính thế mà lại…ui da_hắn đau điếng người
-Con/cháu đi đây ạ_hai đứa đồng thanh
-Ừm, hai đứa đi_mẹ nó bước theo cung đến cổng
Hai đứa ngồi trong xe, nó không biết nói gì, hắn cũng vậy.
-Con đường này đưa mình đến đâu_nó hỏi ngơ ngác
-Con đường này đưa chúng mình đến Tây Tạng_hắn nói tĩnh như ruồi
-Tây Tạng là ở đâu_Nó tiếp tục hỏi (chắc là không biết thật)
-Là nơi có Ngộ Không và Đường Tăng em ạ_hắn vừa cười vừa nói
-À, cũng xa đấy, còn phải vượt qua chín mươi chín kiếp nạn cơ_nó nói
-Mình đã vượt qua chín mươi tám kiếp nạn rồi, còn một nữa, chắc sẽ qua thôi_vừa nói hắn vừa nắm tay nó thật chặt
-Nhà…nhà anh mà_nó ngơ ngác chỉ về phía nhà hắn
-Kiếp nạn cuối cùng đấy, cùng anh vượt qua được không_hắn nắm lấy 2 tay nó
-Xời, tưởng chuyện gì, chuyện này dễ ợt hà_nó trêu hắn cho tình hình bớt căng thẳng hơn
-Hỳ… nào Let’s go thôi_hắn nắm tay nó cùng đi
Mặc dù đây là lần thứ hai nó đến đây, nhưng nó vẫn thấy đổi mới hơn nhiều, lần trước là sinh nhật bé Minh Minh, lần này là sinh nhật hắn nhưng mà lại cộng thêm ra mắt bố mẹ hắn nên nó rất hồi hộp. Đột nhiên nó khựng lại
-Anh à, cho em về nhà một xíu xìu xiu được không_nó nói gấp
-Sao vậy, em đổi ý à_giọng hắn có vẻ buồn
-Không phải, em chỉ muốn cất tim ở nhà thôi, em hồi hộp quá, tim muốn rớt ra luôn rồi nè_nó thở gấp, tay chân bắt đầu run
-Ngốc, đi nào, cố lên, cố lên_hắn mĩm cười đưa tay ôm lấy nó một lát
-Em đã sẵng sàng, open the door đi anh_nó nói rồi hít thở sâu
Nó ngơ ngác nhìn người phụ nữ ngồi trước mặt, nó thấy quen quen, hình như đã từng gặp ở đâu rồi
-Cháu là…_người phụ nữ đó nói với vẻ ngạc nhiên lạ thường
Chương 18. “Trùng hợp-2″
-Cô ta là ai_Ba hắn lên tiếng hỏi, ánh mắt mẹ hắn hình như cố nhớ ra nó là ai
-Là bạn gái của tôi_hắn nói với nét mặt lạnh lùng
Một hồi lâu, mẹ hắn mới đứng dậy nhìn chằm nó..
-Cháu cháu là…_mẹ hắn ấp úng
-Cô là con gái của Lâm Thiên sao_ba hắn ngắt lời
-Không, cháu không có ba, chỉ có mẹ thôi_nó nói bình thản
-Dù sao đi nữa ta cũng không chấp nhận, cô cũng mang trong người dòng máu họ Hạ, mà Kiều Gia và Hạ Gia đối đầu nhau từ xưa nay_ba hắn tức giận
-Sao ông cứ mãi đặt công ty của ông lên hàng đầu vậy_hắn quát ba rồi nắm tay nó ra ngoài
Hắn không giống như thường ngày, nét mặt hắn giận dữ trông đáng sợ, nét mặt lạnh hẳn đi, nó nhìn phát khiếp.
-Em không sao chứ_hắn hỏi nó, nét mặt lúc này rất buồn
-Em không sao anh đừng lo, em không bận tâm đâu, em sẽ chứng minh cho ba anh thấy rằng em không có người ba nào tên Hạ Lâm Thiên_nó nói có vẻ quyết tâm lắm
-Muốn chứng minh cho ông ta thấy mà em bảo không để tâm, em vẫn ngốc trong khoảng nói dối..hehe_hắn cốc vào đầu nó một cái nhẹ
-Hỳ, tình yêu to bự của em cười rồi kìa, không được buồn nữa nhaaaa!!_nó vừa nói vừa béo má hắn
-Ý..ý.. đau chết đi được, đúng là đầu em bị lũng lỗ rồi, sao lại nhéo anh đau như thế_hắn nheo mắt lại, tinh nghịch nói.
-Em lại đấm cho phát bây giờ, đầu ai lũng lỗ hã_nó phồng má, chu mỏ trông dễ thương chết đi được >”< :P
Kết thúc màn một, hắn đưa nó đến công viên dạo vòng quanh vào chiều mát, tìm chỗ đẹp nhất, lãng mạng nhất, hai đứa ngồi xuống tám chuyện 0
-Em có thấy hạnh phúc khi ở gần bên anh chứ_hắn nói nhỏ nhưng nó nghe rõ từng từ một
-Có chứ, hạnh phúc muốn bể ống kính luôn_nó nói giọng con nít
-Hạnh phúc muốn bể ống kính_hắn nét mặt ngu ngơ hỏi lại nó
-Em lấy trong phim đấy, thấy nó hay hay_nó cười tít mắt
-Em ít có rãnh lắm rồi đấy_hắn cười
-Em có thể chứng minh rằng em hạnh phúc khi ở bên anh không_hắn nhìn chằm nó, làm nó ngượng mún banh nóc nhà :)
-Em…em…_nó ấp úng, rồi cầm lấy chai nước kế bên
-Em lấy chai C2 ra thề luôn đấy_nó nói nét mặt nghiêm túc
-Ồ, cái này anh biết “chỉ một tình yêu chỉ một C2” đúng không_hắn cười tươi (Quãng cáo C2 có câu đó đấy các bạn..kkk)
-Thông minh_nó vỗ vai hắn cái “bốp”
-Em thề rồi, vậy thì lấy lưỡi liếm mũi đi anh mới tin…haha_hắn cười lăn khi nói với nó câu đó
-Ớ, anh chưa ăn dép bao giờ phải không, ăn thử không này…này…_nó cười gian khi nói đến đây