Đại náo học đường S.I.N.E
- Tác giả: Bella
-------------------------------------------
GIRL
*Nó: Hạ Vãn Tình: Không danh không phận (nói vậy thôi)
-Chiều cao lý tưởng 1m72 cân nặng 55kg. Tuổi 17
-Học dốt vô đối (cố tình), những môn như karatedo, judo, kiếm đạo… không ai sánh bằng.
-Tính tình: mưa nắng thất thường (không tiết lộ gì thêm Plè)
*Kiều Minh Kiều: Tiểu Thư danh gái của tập đoàn đá quý Kiều Thị
-chiều cao lý tưởng 1m77 cân nặng 60 tuổi 17 Việt-Pháp
-Học dốt (cố tình luôn) giống Vãn Tình (cùng một lò vì là bạn thân). Giỏi Kiến đạo
-Tính tình: mưa nắng thất thường
-Đôi mắt to màu đen giống mẹ trông hấp dẫn, đôi môi anh đào chúm chím, mũi cao, da trắng sữa, mái tóc dài màu ánh kim ngang vai lúc nào cũng được tết đuôi sam rất cuốn hút.
BOY
*Kiều Tân Phàm: Đại Thiếu giá danh giá của tập đoàn đá quý Kiều Thị
-Chiều cao lý tưởng 1m85 cân nặng 69 tuổi 18 Việt-Pháp. Là anh ruột của Kiều Minh Kiều, bắt buộc phải học chung lớp với em gái vì em gái học quá dốt. IQ 280/300.
-Tính tình: Mưa nắng thất thường. Bang chủ của Princes và tất nhiên giỏi vỏ
-Đôi mắt màu xanh cuốn hút giống mẹ, mũi cao, da trắng như con gái, tóc màu vàng nhạt ánh kim trông càng hấp dẫn.
-Hội trưởng của trường kim lớp trưởng của lớp 11A1
*Lai Phùng Hy: Đại Thiếu gia của tập đoàn thời trang Á-Âu
-Chiều cao lý tưởng 1m85 cân nặng 68 tuổi 18 Việt-Nhật
-Học với bạn để quản lý e gái phụ bạn IQ 280/300
-Tính tình: mưa nắng thất thường. Phó bang Princes tất nhiên giỏi vỏ
-Đôi mắt to màu tím, mũi cao, da trắng, tóc màu đen giống ba cuốn hút và có một nét gì đó bí ẩn.
-Hội phó hội học sinh của trường kim lớp phó học tập của lớp 11A1
Có ý kiến truyện hay hay thì góp ý cho tác giả nha, không được dấu đâu đó, như vậy là xấu nha.. Plè Plè
Chương 1. “Chuyển Trường”
-Mẹ à… con sẽ ngoan mà mẹ… không hư nữa đâu… ai ăn sơ ri mami mà…huhu_ Vãn Tình van xin mẹ
-Con còn giỡn với mẹ như vậy nữa sao_Mẹ nó tức giận
-Mẹ à, con năn nỉ mẹ mà_nó nài nĩ thấy mà tội
-Mẹ đã quyết định rồi, đừng có mà chống cự, mẹ bắn bỏ con đấy, ngoan đi con gái_mẹ nó xoa xoa đầu nó rồi bước vào bếp.
Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, nó bước vào bếp ôm mẹ.
-Con lo cho mẹ lắm, không phải vì con không muốn học mà là học phí đắc lắm mẹ à, con không muốn thấy mẹ cực khổ đâu_nó khóc
-Thôi nào, nín đi con, ông ấy đã nói với ta mà, con cứ yên tâm mà học, học phí không cần đâu, con học ngoan là mẹ vui lắm rồi, mẹ không thấy cực nhọc gì cả_mẹ nó ôm nó vào lòng
-Mẹ à, con phải nói với mẹ bao nhiêu lần nữa đây, con gét ông ta, mẹ đừng liên lạc với ông ta nữa_nó quát mẹ
-Thôi mà con, lên xem ti vi đi mẹ chuẩn bị bữa tối_mẹ nó nói xong nó liền lủi thủi bước lên phía nhà trên.
———SÁNG NGÀY CHUYỂN TRƯỜNG——–
-Cái con bé này, dậy nhanh lên, con có biết năm khai giảng nào cũng đi muộn không hã_mẹ nó đánh vào mông nó
-Mẹ này, đâu đấy nhá_nó vừa nói vừa cười bước vào nhà vệ sinh.
Nó đi bộ đến trường, tuy hoàn cảnh gia đình không mấy ổn định nhưng mẹ nó luôn lo cho nó những thứ tốt nhất như một công chúa vậy. Mẹ nó là một nhà thiết kế và là một người mẫu nổi tiếng nhưng kinh tế cũng bệp bênh lắm. Mẹ nó năm nay đã 38t nhưng nhìn vể bề ngoài sang trọng, ăn nói nhã nhặn, cư xử lịch thiệp không ai nói đã ngoài 30.
Tin…Tin…Tin…
-Mẹ chở đi nhé con gái_mẹ nó nói từ trong xe ôtô
-Không cần đâu mẹ, con không muốn người ta soi mói tại sao lại đi với mẹ đâu.. hỳhỳ_nó vừa nói vừa gãi đầu
-Ừm, vậy gặp lại con ở nhà..bye con yêu_nói xong mẹ nó đã biến mất cùng cái xe
——–Trường S.I.N.E——–
Nếu như giống những học sinh được nhận học bỗng vào đây thì khi thấy ngôi trường này sẽ kêu lên “Wow” hoặc “Ôi” hoặc gì gì đó. Vì ngôi trường này rất đồ sộ, hoàng tráng. Nhưng với nó sao… những từ như Wow, Ôi, Big,… chẳng có trong từ điển của nó đâu nhé. Thây vào nó là một nụ cười tẻ nhạt lạnh lùng. Ở nhà nó hoàn toàn khác hẳn, ngoan-nghe lời mẹ-hoạt bát-nhanh nhẹn-hiếu kỳ-nhí nhảnh như trẻ con. Còn như bây giờ lạnh lùng-tàn ác-quậy phá-có bao nhiêu cái lười, cái dốt đều ập vào người nó.
Nhìn những học sinh ở trường này mà nó thấy ngán ngẫm, đi học đưa đón, không có sự tự do mà bao nhiêu người cảm thấy như vậy là sang trọng, tức cười. Nhìn xung quanh, ai cũng có ba mẹ đưa đến trường, được sự ấp ôm che chở của gia đình, nhưng nó không thấy tủi thân vì không có ba mà ngược lại nó tự hào vì có một người mẹ dành cho nó tất cả tình yêu thương của bỗ xen lẫn của mẹ cho nó.